Gió lên lay động hoa bằng lăng thướt tha
Hoa diễm kiều hoa mặn mà
Màu hoa tươi thắm lắm hoa ơi
Cũng như câu chuyện tình ta ngát hương
Con rạch Cái Thia chảy về tắc cậu
Con sáo qua sông con sáo đậu hiên nhà
Trời tháng tư em mặc áo hoa cà
Qua ngõ nhà anh em kéo nghiêng vành nón
Giả bộ vô tình làm rớt cánh bằng lăng
Anh rón rén lượm gói vào chiếc khăn
Cất cẩn thận trong áo gối
Đêm đêm nghe tiếng quốc gọi hè
Anh có nhớ em vuốt ve
Cánh bằng lăng tím nở
Hai đứa thương nhau
Chỉ biết nhìn nhau e thẹn
Em nhát quá không dám nói
Với em dù chỉ một đôi lời
Len lén nhìn em anh bắt gặp em cười
Hàm răng trắng cắn hai hột lúa
Mắt thẩn thờ chầm chậm ngó mây bay
Anh nói thầm mây đẹp lắm mây ơi
Mây trắng quá như tình ta trong trắng
Em bẻn lẻn cuối đầu nín lặng
Má ửng hồng trong vành nón che nghiêng
Nhưng giặc mỹ đã càn qua thôn xóm
Lửa bạo tàn thiêu đốt mái nhà tranh
Vườn rau nhỏ gót giày đinh dẫm nát
Anh quyết đứng lên để bảo vệ quê mình
Buổi tiễn đưa anh lên đường vào bộ đội
Em đứng lặng yên không nói được một lời
Chỉ nhìn thôi hởi người em gái nhỏ
Em có nghe chiều chiến khu
Mây lộng bốn phương trời
Anh giữ cánh hoa xưa
Như giữ một nụ cười
Nhớ lại hôm nào em kéo
Nghiêng vành nón
Giả bộ vô tình đánh rớt cánh bằng lăng
Đêm hành quân vành trăng sáng long lanh
Nhớ con rạch Cái Thia chảy về tắc cậu
Em mơ ước ngày đất lành chim đậu
Con sáo sẽ qua sông con sáo đậu hiên nhà
Anh trở lại quê xưa lòng rộn rã
Niềm vui chiến thắng
Gặp lại em vẫn thẹn thùng kéo nghiêng vành nón
Tóc vẫn cài màu hoa tím bằng lăng
Em biết tình đôi ta không thể cách ngăn
Dẩu ta chưa nói với nhau một lời nhắn gởi
Nhưng em ơi lửa tình yêu đã cháy ngời
Trong ánh mắt và trãi qua
Biết bao nhiêu tháng
Đợi năm chờ
Trãi qua bao cảnh nắng mưa
Màu hoa tím năm xưa xin tặng người
Cầm hoa em mỉm miệng cười
Như màu hoa tím xin trọn đời thuỷ chung