Lối thơ
Nữ: Vọng nguyệt lầu
đêm nay trăng sáng quá
ta cũng thả hồn về
miền sơn dã lúc chia tay
hỡi ai còn nhớ đến ai
Hát ru ta ngủ
cho say giấc nồng
Lý Mỹ Hưng
Còn chi bao ngày
Luyến lưu êm đềm
Từ nơi núi rừng
chốn thâm sâu
cô tịch u buồn
Lòng nghe thương nhớ
bóng hình của người lãng du
Rồi đành cách xa
đến nay sao nghe lòng ta
bâng khuâng dạt dào
niềm đau dường như cay xé
Ước mong tao phùng cho lòng…
mình đừng cô …đơn .
Nói lối
Cha ta đã đi rồi
ta lại được tự do
gửi gắm tâm tình
với vầng trăng sáng
ôi cũng chỉ một vầng trăng
nhưng trăng đêm ấy
với trăng đêm này khác hẳn
Nên dù có trăng
mà tôi vẫn thấy nhớ trăng
Nhớ kỷ niệm
muôn đời không phai lãng…
Lý sâm thương
Ai có hay cho chăng
nhìn trăng mà tôi thương nhớ
Không nhớ thương trăng trong
mà tôi chỉ nhớ riêng ai
Nơi chốn ấy xa xăm
người ơi người đâu hiểu thấu
Không lãng phai trong tâm
Dù cho cách núi ngăn sông
Thà mình đừng quen nhau
Thì làm sao
nhớ mong đợi chờ
Nam : Buồn còn buồn chi hơn
là nói câu
nhớ thương một.. mình
Thoại:
Nữ :Hả tên kia ,mi là ai ?
Nam: Dạ thưa công nương
kẻ này vừa mới được
ban chức tước trong lãnh địa
Nữ: Nhưng tại sao
mi dám tới đây
để rình nghe tâm sự của ta
Nam: Thưa công nương
bởi vô tình
kẻ này không hay biết
Nữ: Được, tội vô tình
ta còn có thể tha thứ
Nam: Dạ thưa công nương
Nữ: Im, lời tôn xưng
và dáng vóc của ngươi
chứng tỏ là kẻ
chưa rành nghi lễ
Mi là ai, mà dám trà trộn
vào hàng ngủ túc vệ quân ?
Nói đi, mi là ai ?
Nam: Dạ tôi là….
Nữ: Kìa ,a ha …
Anh Hàn Tiên Phong
anh đến từ bao giờ
mà em không hay biết?
Nam: Biết làm gì
một kẻ khô rách áo ôm
thưa công nương
Nam: Xin đừng dùng
hai tiếng công nương
Nam: Ở đây là
điện ngọc cung son
thì đâu còn lối xưng hô
nào khác hơn nữa
Nữ: Nhưng em muốn được
như ngày đầu tiên gặp gỡ
đừng xem nhau
như hai kẻ chưa quen
Hàn Tiên Phong ơi
Anh đâu có biết
đã nhiều đêm
nhìn sao lấp lánh
em nghe tim mình
thương nhớ trào.. dâng
Nam: Ôi vừa nghe qua
như lời ai mở ngõ
mà tôi cứ ngỡ rằng
đang say mộng du sơn
nhưng đã trót mang
tâm sự kẻ cô đơn
Đâu dám mộng đâu dám mơ
vịn cành hoa quý.
Vọng Cổ Câu 5
Không biết khi quay về
Gác tía lầu son
ai kia có còn nhớ
một đêm nào
anh đã đốt lá khô
làm… lửa.
Khe khẻ hát lên
bài ca vạn kỷ
để ru người thương
vào trong giấc ngủ
say….
nồng .
Từ độ quen nhau
Anh đếm sương khuya
mà thương nhớ một mình
Dù chẳng đổi trao
lời gắn bó
Nhưng mối tình đầu
anh dành trọn cho em
Không có phút giây nào
anh không nhớ cố nhân
không có đêm nào
anh yên rất điệp
Nay gặp lại nhau đây
anh sợ ngày ly biệt
vì kiếp bèo mây
là tan hợp phương trời
Nhạc
Nữ :Lời chẳng trao
nhưng tình trong mắt thiết tha
bao tiếng nói ân tình
ru trong bóng đêm
Nam :Tim xuyến xao
anh cầm tay mến thương
em ngước nhìn
mây trôi hững hờ
Nữ :Bóng nước soi tình
gió em ru đôi lòng
Nam: Tình ta mãi mãi…
sẽ không lìa xa
Về xề câu 6
Nữ: Bởi nhớ mong ai
nên héo sầu vóc liễu
gương thiếp soi
lợt thắm môi hồng
Anh ơi biết bao lần
em gọi tên anh
ai xui khiến
cho đôi mình gặp gỡ
Để nghe thương nhớ vào hồn
trở giấc đêm buồn
em mơ chuyện tình duyên
Thoại:
Nam: Thưa công nương
Nữ: Chuyện gì?
Nam: Thưa công nương
Lãnh chúa có lịnh đòi
Nữ: Hàn Tiên Phong
chàng hãy ở đây chờ em nhé
Nam: Vâng!
Nàng đã đi rồi
Nói lối:
Tội nghiệp, thân bé nhỏ
chất chồng đau khổ
nàng cũng như ta
trơ trọi giữa cuộc đời
còn Ngọc Tuyết
trong cơn lốc binh đao
không hiểu nàng
đã trôi dạt về đâu
trời đã sang mùa trở gió
Ngọc Tuyết ơi ,em ở đâu
em có lạnh lắm không.
Lưu Thủy Hành Vân
Ôi cánh nhạn vào xuân
lơ lững bay
nào biết đâu dặm dài
sương khuya rơi xuống
thắm vai nghe lòng đắng cay
mình nhớ ai
cho xót xa lệ.. trào
Nói lối:
Nữ: Hàn Tiên …Phong
Nam: Ngọc Tuyết, Ngọc Tuyết
Nữ: chuyện gì
chuyện gì mà máu lại loan
thây lại đổ, kìa, Ngọc Tuyết
con gái của kẻ đại thù
Nam: Yến Ngọc, Yến Ngọc ơi
đừng vội xuống tay
người ta đáng thương hơn
là đáng.. hận
Vạn Huê Trường Hận
Nữ: Tiên Phong , Tiên Phong ơi
Sao anh… còn..cản ngăn
em rửa thù sâu
thù nhân dù gái hay trai
gì ta cũng phải tiêu trừ
để cho vong linh
cha em an lòng
Nam: Ngọc ơi người ta
chẳng tiếc thân vàng
cứu anh thoát
đường kiếm bạo tàn
người ta cũng chính là tình
mà anh luôn nặng mình
Nữ: Trời ơi tạo hóa cơ cầu
Sao gây chi
nỗi sầu trái ngang.
Thoại:
Nữ: Ngọc cô nương
cô nương ơi
tôi cũng sắp đi vào
miền vĩnh biệt
xin cô nương
hãy giúp tôi lần cuối
Nữ: Nàng muốn…
tôi giúp điều chi?
Nữ: Cô nương hãy dìu
tôi đến bên xác
của Quán Bình
Nữ: Để làm gì?
Nữ: Để tìm linh dược
tôi biết hắn
luôn mang theo bên mình
thuốc giải trừ phấn độc
a đây, đây rồi , đây rồi
cô nương ơi
hãy lấy thuốc này
chữa trị cho Phong huynh
Nữ: Vâng
Nữ: Và đây là những lời
sau.. cuối
Nói lối:
Ngọc cô ngương ơi
giờ đây kẻ gây ra
oán thù đã chết
một cái chết thảm thương
thân xác chẳng vẹn toàn
như thế
có lẽ sẽ đủ đưa oán thù
vào quên lãng
Phụng Hoàng 8 Câu
Nhưng đối với Tiên Phong
thì niềm đau
không dễ phôi…phai
vì mặt cha
chưa một lần nhìn thấy
còn mẹ cũng chôn đời
trong vách đá
thêm nỗi khổ mất thầy
còn người yêu cũng chia phôi
A..a… rồi mai đây
trên dặm đường xa
chàng sẽ đi
thui thủi một mình
ôm nặng trong tim
nỗi đau sầu thê thiết
tóc xanh sẽ sớm phai màu
vì gánh trọn thương đau
cô nương hãy hứa đi
cô nương a..a..a
Nam: Ngọc Tuyết ơi
tâm trạng của anh
em đã hiểu được rồi
anh chỉ mong
trên nẽo đường đời
có em bên anh
cùng sớt chia phiền muộn
Hãy nán lại dương trần
đừng bỏ anh sống bơ vơ
Nữ: Yến Ngọc, cô nương ơi
hãy thay tôi mà bầu bạn
a..a..đừng bỏ rơi Tiên Phong
cô quạnh giữa đường đời
Nữ: Người hãy an tâm
tôi xin vẹn lời.. thề
Thoại:
Nữ: A..vậy thì
tôi vô cùng mãn nguyện
bây giờ, cô nương
hãy lấy thuốc giải độc
đắp lên đôi mắt của chàng
tôi muốn trước giờ nhắm mắt
được thấy chàng
hoàn toàn bình phục
Nữ: Vâng vâng!
Phong huynh
anh hãy nằm yên
đừng cử động nhé
Nữ: Chỉ trong chốt lát thôi
mắt chàng
sẽ sang lại như xưa
ơ…ơ..ơ
Nữ: Kìa, công nương
Cô nương làm sao vậy?
Tiếp Phụng Hoàng Câu 9 Và 10
Nữ: ơ…ơ..
thôi …rồi tôi không còn
a..a..kịp gặp Tiên Phong
kể từ bây giờ
vĩnh biệt chia xa a..a
Xin chúc hai người
mãi mãi được bền.. duyên..a
Nói lối:
Nữ: Ngọc Tuyết công nương
Nam: ôi, mắt ta
đã sang lại rồi
Ngọc Tuyết ơi, Ngọc Tuyết à
Ngọc Tuyết, Ngọc Tuyết
trời ơi khi mắt ta
đã nhìn thấy lại
muôn vạn sắc màu
thì đôi mắt kia
không còn ánh long lanh
đôi môi kia không còn thắm
bàn tay ai hững hờ
không còn nắm được tay ta
Trời ơi hận thù chi
cho hoa vội lìa cành
Ai, ai gây oán thù chi
cho những mái đầu xanh
phải khóc đời bạc mệnh
Nữ: Tiên Phong, bây giờ
anh định đi đâu
Nam: Ta sẽ đưa xác nàng
đến triền núi Phụng Sơn
nơi có gió mây
có lá cây rừng
có tiếng chim kêu
có muôn vàng tinh tú
chứng kiến cuộc giao duyên
và ở đó đêm đêm
ta lại cất tiếng ru nàng ngủ
ta sẽ cất một mái lá đơn sơ
để bầu bạn bên nàng
và mãi mãi giã từ đao kiếm
Nữ: Phong huynh
xin cho em được theo anh
để núi rừng kia
không đơn độc
một bóng người
và mái tranh nghèo
sớm hôm
không tro tàn bếp lạnh
Nam: Yến Ngọc
Em hãy theo anh
Nữ: Phong huynh