[NỮ] Qua bao
ngang trái
đau thương
gặp nhiều tai ương,
Ơn trên
nhiệm mầu
ban phước
đời con thoát nàn.
Ngày ngày qua
ẩn thân thị vàng,
Nhờ bà lão hữu duyên,
mang về nơi đây
tựa nương
dạt dào tình thương.
Trong tim
lưu luyến
khắc ghi
ngày mình tương tri,
Tin bao
chân tình
hoàng tử
càng thêm vững lòng.
Vượt gian nan
khó khăn chẳng màng,
Mong thuyền tình
neo bến duyên
Trọn đời se kết
tình ta
một ngày không xa….
< NÓI THOẠI >
[NAM] Có ai ở nhà không,
làm ơn cho tôi hỏi thăm.
[NAM] Bà sống một mình,
không người thân thuộc à?
[NAM] Kìa miếng trầu,
thật xinh đẹp làm sao,
ôi hình cánh phượng
khiến ta nhớ lại ngày nào,
vợ ta nàng Tấm têm trầu
hình cánh phượng cho ta,
nàng Tấm chăng,
không nàng đã tiêu diêu bóng quế
nơi ngàn trùng trong huyệt lạnh,
hồn thiên đành chôn chặt.
Bà lão kia,
tay già khô cứng làm sao khéo léo
têm được miếng trầu này,
nếu khéo tay, hãy têm
miếng trầu khác cho ta xem.
[NAM] Coi kìa trông bà
xem ra chẳng thật tình,
vậy nhà này còn ai nữa,
ai têm trầu mau nói thật.
[NAM] Con của bà,
bà vừa nói với ta, bà chỉ
sống có một mình thôi mà?
< LY HẬN >
[NAM] Mình đang mơ,
nàng ơi chốn đây là đâu.
Người tôi yêu,
phải chăng em đang kề bên.
[NỮ] Ác mộng tan rồi,
giờ này trùng hoan,
chàng ơi em nhớ...
Sầu bể thắm hóa nên cồn dâu,
ai khiến xuôi chia duyên đầu.
Nghẹn ngào từng câu,
Chúc Ngưu giao nhịp cầu.
[NAM] Sông thương ly hận
vì ai đôi ta xa nhau.
Em đi nơi nào
làm anh bâng khuâng
vương bao niềm đau.
Tình ta đứt đoạn rồi sao,
thôi thôi em ơi.
Thôi đành quên
chốn cung chương đôi hồn trao.
[NỮ] Chỉ trăng em thề,
tình mình không phai.
[NAM] Vì ai mau nói…
[NỮ] Niềm oan ức khó phân thành câu,
em nuốt lệ nghẹn ngào.
[NAM] Nàng bày phân mau..
bởi ai ta lìa… nhau..
< VỌNG CỔ CÂU 4 >
[NỮ] Chàng ơi sau ba lần
hóa kiếp đổi thay
chẳng ngại đắng cay
cuộc đời xuân… nữ...
Dù giông bão mưa sa
hoa tàn nhụy rã
có xác xơ tơi tả vạn…
Phong...
Trần…
[NỮ] Vì yêu đương
nên vượt khổ bao lần…
Dùng nhân nghĩa
lòng son thiết thạch,
chống bạo quyền
vạch trần kẻ dã tâm...
Đền đài cát phượng lầu lân,
thương cho hoàng tử
sầu thân khổ lòng...
Nghĩ duyên nợ
vì người hiểm ác,
buồn đau thương
tan nát trái tim mình...
< HÁT DẶM >
[NAM] Tấm ơi...
duyên nợ trời xui ta với em,
là kẻ chương đài người lữ thứ.
< CÂU 5 >
[NAM] Đã trót vấn vương niềm tâm sự,
gặp nhau đây như
Lưu Nguyễn lạc non thần...
Cùng với tiên nương
kết nghĩa châu trần…
Duyên kỳ ngộ
không mong mà lại gặp,
buổi ban đầu e ấp
chuyện sơ giao.
Đã gặp rồi
ta không thể lìa nhau,
quân gian ác
khó tài nào chối cãi.
Kẻ tàn bạo
sẽ vương điều khổ ải,
gieo giống vô lương,
phải gặt trái không hiền...
< HÁT DẶM >
[NỮ] Chàng ơi!
Em chán cảnh triều đình
với nhiều mưu hiểm,
yêu cảnh nơi đồng quê
cùng mẹ hiền
ấm lạnh có nhau...
< CÂU 6 >
[NAM] Tấm ơi nàng thường bảo
tình ta là cao cả,
lý do nào nàng chặt dạ
quyết lìa xa…
[NỮ] Ánh dương hồng
đã soi rọi cho ta,
qua giông bão phong ba
trời quang đãng.
[NAM] Nơi cung điện
uy hoàng rực sáng.
[NỮ] Nặng tình chàng
lai láng vạn niềm thương.
[NAM] Em nên về
cho tất cả soi gương,
ngoan hiền đức hạnh
cung chương ai bì…
[NỮ] Theo chàng
phu xướng phụ tùy,
nhưng còn dưỡng mẫu
em đi sao đành...
[NAM] Nghĩa ân
kết cỏ ngậm vành,
rước luôn dưỡng mẫu
kinh thành đoàn viên.
< NGƯU LANG CHỨC NỮ >
[NỮ] Hoàng tử!
[NAM] Nàng Tấm của ta!
[NỮ] Đời em vương đắng cay
u buồn qua rồi,
Chàng bên em xóa tan
mây mờ giăng sầu.
Trời ban cho phước mai
luân hồi sinh tồn,
Lệ rơi biết nói sao
cho vẹn tình.
[NAM] Dòng lệ tuôn xốn xang
tim này hỡi nàng,
Đời trầm luân phủ lên
vai gầy nhan hồng.
Nàng đoan trang nết na
nhu mỳ kiên cường,
Trời ban ta có em
trong vòng tay.
[NỮ] Vượt ngàn bao chông gai,
tình này không phôi phai,
Thử sức gian nan ta bền gan.
[NAM] Cuộc đời bao hiểm ác,
gây khổ đau chia lìa.
[NỮ] Chữ bao dung vẹn lòng nhân.
[NAM] Nàng thanh cao
sáng trong tim lòng dạt dào,
Là gương soi
thủy chung đức hạnh vẹn toàn.
[NỮ] Chàng đừng khen
khiến em thẹn thùng nhan hồng,
Tựa nương bến trong
phước mai đời em.
[NAM&NỮ] Nguyện bên nhau
đến khi bạc đầu
không rời,
Tình ta thiết tha
đến muôn ngàn sau.
[NỮ] Hoàng… tử!
[NAM] Nàng.. Tấm!