Đôi khi anh nhớ lại mọi chuyện...vẫn trạng thái cũ anh thật sock
Tự thấy bản thân mình không còn tốt...Kể từ lúc làm em bật khóc
Chắc do chả được yên thân ngày cũ...nên thứ khác lạ mở cửa vào mời
Rồi Từ khi đó tích cực tử biệt...và những sóng gió bắt đầu chào đời
Ai sẽ cùng anh vào đoạn Ráp...trong khi dự án cả đống chủ đề
Ai sẽ hỏi nay anh mệt không...chuyện gì không vui thì ngồi lại kể
Ai sẽ sắp xếp thời gian anh...một cách gọn gàng đến giấc ngủ ngon
Là em từng tốt với anh thế đó...bỏ mặc đôi môi còn chưa đủ son
Không phải do anh đơn độc lâu...nên tranh giành em cách ngang nhiên
Thương em chỉ một tự trách anh mười... vì không giúp nhau một đời anh yên
Anh sợ em toàn lo âu...dùng thuốc an thần kìm hãm chuyện đợi
Đừng giống anh như thế được không... bỏ qua việc ai đã tự nguyện rời.
Anh sợ một ngày mình cười...mà trong khi đó mắt đỏ hoen
Để ý người khác rồi so sánh mình... nhận ra bản tính anh nhỏ nhen
Đồng hồ chỉ thẳng vào hai giờ ...anh hứa lần này là điếu cuối
Gần hết cả gối suy nghĩ chưa ngủ...nói mà không làm là yếu đuối
hook.....
Em nghĩ em thương anh đến mức nào...chắc cũng phần nào anh đã biết.
Nhằn nhọc một ngày sau mỗi bữa ăn...Là những câu từ giờ ngã viết.
Chưa tìm được ai khỏa lắp cả... Nên cuộc sống em còn gay gắt
Nghĩ tới những ngày hai đứa cạnh chung... em nói không tiếc nhưng cay mắt
Là vì điều gì em chưa biết ...hay do ngực trái đã vỡ đôi.
Mặc kệ chính em cảm nhận thế nào ...dù gì mọi chuyện cũng lỡ thôi
Nhìn vẻ bề ngoài thật cứng cỏi...nhưng đâu có nghĩa là không đau.
Em cũng thừa biết có được hôm nay...mình đã bỏ chẳng ít công lao.
Đâu phải lần đầu em thất bại..nhưng sao tuyệt vọng lại nhân đôi
Đánh Cược niềm tin để em học cách ...tự mình thương lấy bản thân thôi.
Nhìn đi đôi mắt mang mác nỗi buồn...và để cái tôi ở sau lưng.
Đúng thật đấy ta bỏ rời Nhau...Biện minh cái cớ là mình đau chân.
Là em tưởng tượng những đoạn hành trình..Buồn, Vui, Lo, Sợ, đều có đủ.
Vài ba bao thuốc trở thành thói quen... giúp anh vào những hôm khó ngủ.
Tan vỡ của mình thật khó nói...càng không thể trách là người đông.
Vì đến và đi mọi điều Yên ắn...như trời chuyển tối nhưng lừời Dong.
……..