Yêu hoa có chủ ngay từ đầu thì đã là sai
Nhưng vẫn cố gắng để tiếp tục mà không lo nghĩ sẽ tới ngày mai
Anh yêu em thì như thế đấy nhưng vẫn là xếp sau anh ta
Cảm xúc giờ thì nó thật tệ chẳng biết phải làm thế nào nhanh qua
Thanh âm thì vẫn vậy có điều bài này anh viết về em
Ngân vang khúc ca này liệu có vơi sầu hay khóc nhòe thêm
Mình từng có nhiều những hoài niệm, em bây giờ có còn nhớ không
Những cái ôm khi ta mệt mỏi rồi thì bây giờ chắc còn có không
Ánh mắt ngại như lúc ban đầu giờ thì diễn ra lại ở hiện tại
Vì không biết phải làm gì hơn hai con người chẳng thể hòa quyện lại
Đâu phải anh muốn mình dừng lại tình trong lòng chẳng hề nguôi ngoai
Nếu so về mặt yêu thương em thì anh khẳng định mình chẳng thua ai
Những món ngon em nấu anh ăn, ly nước chanh em pha lúc mệt
Đối với anh thì luôn xứng đáng dù là đôi lúc có chịu chút thiệt
Những cái ôm khi ta chăn gối và những cử chỉ ta trao thân mật
Dù khi biết em chọn là hắn nhưng anh luôn thấy nó là chân thật.
Liệu giờ thì anh có thể nào nắm tay em thêm một lần nữa?
Anh ích kỉ và ngay bây giờ anh cũng chẳng muốn lại thở thần nữa
Xa 1 ngày như tính bằng năm, khoảng cách như là xa vạn dặm
Ngỡ như là anh buông bỏ được nhưng trái tim thì lại khuệnh khạng dặn
Yêu một người thì không là sai khi anh biết họ là hoa có chủ
Nhưng mà để ta vứt bỏ tất cả thì liệu là tình trong em có đủ
Bỏ mặt nhau trong những ngày mưa thì ai sẽ là người đến che ô
Em vẫn là người hắn che chở còn anh làm bạn với radio.
Nơi Sài Gòn phồn hoa ánh đèn nhưng anh nhớ mãi đường Võ Văn Hát
Nơi em đi nơi em về lúc ta đi dạo dưới ánh trăng mát
Còn mảnh giấy mà anh đã nghi, bó hoa nhỏ mà anh đã tặng
Em còn giữ hay là lãng quên có còn nhớ điều mà anh đã dặn
Ta từng đi khắp nẻo Thủ Đức khi thành phố lấm tấm mưa phùn
Em tựa vai và nhìn đường đèn cảm giác thoải mái như em chưa từng
Những ngày em làm việc mệt mỏi thì giờ cũng còn có đâu
Phố Vĩnh Long đưa em đi mất vì vốn thì ta chẳng hề có nhau
Nhắc anh ta phải chăm sóc em, đừng làm em rơi nước mắt
Hãy trân trọng những thứ mình có vì đó là điều anh bị tước mất
Quyền lên tiếng anh cũng không có phải đành gửi tâm tư này vào nhạc
Rồi sẽ quên hơn là sẽ nhớ bất định giữa mùa lá rơi xào xạc
1 chữ đợi anh giữ chữ tín nhưng đừng để anh đợi quá lâu
Việc còn lại anh để em quyết vì là chữ thương này đã khá sâu
1 lần khóc của người con trai thật sự là nó không dễ
Khi yếu lòng quay lưng nhìn lại thì vẫn có anh đứng đó mong về.
Liệu giờ thì anh có thể nào nắm tay em thêm một lần nữa?
Anh ích kỉ và ngay bây giờ anh cũng chẳng muốn lại thở thần nữa
Xa 1 ngày như tính bằng năm, khoảng cách như là xa vạn dặm
Ngỡ như là anh buông bỏ được nhưng trái tim thì lại khuệnh khạng dặn
Yêu một người thì không là sai khi anh biết họ là hoa có chủ
Nhưng mà để ta vứt bỏ tất cả thì liệu là tình trong em có đủ
Bỏ mặt nhau trong những ngày mưa thì ai sẽ là người đến che ô
Em vẫn là người hắn che chở còn anh làm bạn với radio.