Kiếp Nào Có Yêu Nhau Tác Giả: Nguyên Thảo NÓI LỐI Quế Minh Mộ Dung đại ca Quế Minh ơi… em hờn trách đại ca lắm phải không em Dung đại ca Quế Minh đại ca đã chọn cho mình một con đường Đại ca con đường gì… NAM AI(8 câu) Nghĩa là đại ca đã chọn cho mình một con đường duy nhất… để tạo cho người yêu mình được hạnh phúc trăm… năm…(1.03) cho nàng yên tâm mà cất bước theo chồng Không oán hờn đại ca vì đã tạo ra lắm cảnh đoạn trường Không… anh không thể nào bỏ rơi em trên đoạn đường lắm gian truân Em chỉ có một mình thì buồn biết bao nhiêu Ngày tháng qua đi rồi sẽ được quên dần rồi sẽ không còn gì nhắc nhở nữa đâu Khi cát bụi đã chôn vùi một cuộc đời đã ngủ yên Lời của đại ca sao nghe buồn dịu vợi khiến em nghe như đứt đoạn cả linh hồn Như đang đưa tiễn một người về một cõi trời nào xa… xăm… —Câu 1— Nếu kiếp này mình không được yêu nhau thì xin hẹn lại kiếp sau sẽ nên duyên chồng vợ… Nếu kiếp này mình không thành duyên nợ thì xin hẹn lại kiếp sau cho tình nghĩa được… vuông… tròn…(2.58) Xin hãy cho tôi mang niềm mơ ước sau cùng… Xin hãy cho tôi tạo dựng một thiên đường bên kia thế giới để chờ ngày gặp gỡ với người yêu Kẻ chết cô đơn vẫn thường hay mộng mị tự an ủi mình trong giấc ngủ thiên thu Và ta rồi đây sẽ phải chết một mình giữa sa mạc khô khan hay đồng hoang cỏ cháy… NÓI DẶM Quế Minh ơi điều đó có thể xảy ra cho đại ca và tất cả đã do đôi trời định Không… Mộ Dung đại ca dù cho chúng ta có phải xa nhau mỗi đứa một nơi mỗi người một ngả —Câu 2— Nhưng em vẫn cầu mong cùng thượng đế phù hộ cho anh trên vạn lối sông hồ… Cho anh được bình yên trong cuộc sống sau này… Rồi đời em có như thế nào cũng mặc miễn sao anh còn sống mãi với thời gian Nếu như mai mốt này mặt đất vắng anh dù cho em có ở một phương trời nào thì em cũng khổ Nhớ thương anh em sẽ khóc từng đêm một vì tội của mình đã trót gây ra… NÓI LỐI Đại ca Trời ơi tại sao đại ca không cầu xin một điều gì khác tại sao đại ca không hiểu gì đến nỗi khổ của Quế Minh Quế Minh… Việc ta làm chỉ một mình ta biết Quế Minh đừng buồn khi chưa hiểu được ta Đã bao năm chung sống tuổi dại khờ Đối với Quế Minh ta chắt chiu từng kỷ niệm NGỰA Ô NAM Nhưng kỷ niệm xưa đại ca đã đốt rồi trong ảo tưởng… thì em chỉ còn lại đây một mớ tro… than…(6.22) Ngậm ngùi thương nhớ chuyện ngày qua Thuở chúng mình còn trong tuổi ấu thơ Đời sống đẹp và vui nhưng thời gian đã giết mòn tuổi ngọc Định mệnh tạo ra bao cay đắng cuộc đời tùy theo từng số kiếp con người Để đến giờ này em khóc hận lẻ loi như chim bay một mình giữa trời thu Không biết về đâu trong bóng tối đêm dài chờ qua hết một ngày Lời của em sao nghe buồn dịu vợi y như trách hờn đại ca… —Câu 5— Không… đại ca ơi em nào dám hờn trách đại ca chỉ vì em là một chiếc bóng cô đơn thui thủi giữa đêm trường giá lạnh… Đã từ lâu em biết thân em vụng về xấu xí thì làm sao sánh được với người ta má đỏ… môi… hồng…(8.04) Cho nên em cúi mặt làm thinh mà khóc chuyện không thành… Đêm từng đêm nằm gối đầu trên nệm cỏ giấc ngủ chập chờn bao mộng mị buồn đau Cơn gió nào thoảng nhẹ lên cao khua hàng cây đổ lá bên triền non xào xạc Em thức giấc giữa màn đêm mùa bóng tối nghe tiếng lũ chim xa vừa vỗ cánh bay về NÓI DẶM Quế Minh đừng nói nữa khiến cho đại ca chỉ thêm buồn Chỉ có một mình em buồn thôi chứ đại ca làm sao buồn được khi đại ca cầu xin với Đại Hãn ban cho đại ca một giai nhân tuyệt sắc —Câu 6— Quế Minh ơi… làm sao em hiểu được lòng anh khi anh cầu xin người ban cho một giai nhân tuyệt sắc Anh đâu thể đóng vai trò hèn mạt đối với người tình đã trót nặng lòng yêu Đó chẳng qua là anh muốn hi sinh để trả nàng về với người chồng chưa cưới Mai mốt đây người ta sẽ cử hành hôn lễ thì anh còn chi đâu mà mơ ước đua đòi Tình xưa khép lại từ đây người về đất Tống buồn này sao vơi Chuông mây hun hút bóng người chợt nghe tiếng hạc lưng trời kêu thương
Kiếp Nào Có Yêu Nhau Tác Giả: Nguyên Thảo NÓI LỐI Quế Minh Mộ Dung đại ca Quế Minh ơi… em hờn trách đại ca lắm phải không em Dung đại ca Quế Minh đại ca đã chọn cho mình một con đường Đại ca con đường gì… NAM AI(8 câu) Nghĩa là đại ca đã chọn cho mình một con đường duy nhất… để tạo cho người yêu mình được hạnh phúc trăm… năm…(1.03) cho nàng yên tâm mà cất bước theo chồng Không oán hờn đại ca vì đã tạo ra lắm cảnh đoạn trường Không… anh không thể nào bỏ rơi em trên đoạn đường lắm gian truân Em chỉ có một mình thì buồn biết bao nhiêu Ngày tháng qua đi rồi sẽ được quên dần rồi sẽ không còn gì nhắc nhở nữa đâu Khi cát bụi đã chôn vùi một cuộc đời đã ngủ yên Lời của đại ca sao nghe buồn dịu vợi khiến em nghe như đứt đoạn cả linh hồn Như đang đưa tiễn một người về một cõi trời nào xa… xăm… —Câu 1— Nếu kiếp này mình không được yêu nhau thì xin hẹn lại kiếp sau sẽ nên duyên chồng vợ… Nếu kiếp này mình không thành duyên nợ thì xin hẹn lại kiếp sau cho tình nghĩa được… vuông… tròn…(2.58) Xin hãy cho tôi mang niềm mơ ước sau cùng… Xin hãy cho tôi tạo dựng một thiên đường bên kia thế giới để chờ ngày gặp gỡ với người yêu Kẻ chết cô đơn vẫn thường hay mộng mị tự an ủi mình trong giấc ngủ thiên thu Và ta rồi đây sẽ phải chết một mình giữa sa mạc khô khan hay đồng hoang cỏ cháy… NÓI DẶM Quế Minh ơi điều đó có thể xảy ra cho đại ca và tất cả đã do đôi trời định Không… Mộ Dung đại ca dù cho chúng ta có phải xa nhau mỗi đứa một nơi mỗi người một ngả —Câu 2— Nhưng em vẫn cầu mong cùng thượng đế phù hộ cho anh trên vạn lối sông hồ… Cho anh được bình yên trong cuộc sống sau này… Rồi đời em có như thế nào cũng mặc miễn sao anh còn sống mãi với thời gian Nếu như mai mốt này mặt đất vắng anh dù cho em có ở một phương trời nào thì em cũng khổ Nhớ thương anh em sẽ khóc từng đêm một vì tội của mình đã trót gây ra… NÓI LỐI Đại ca Trời ơi tại sao đại ca không cầu xin một điều gì khác tại sao đại ca không hiểu gì đến nỗi khổ của Quế Minh Quế Minh… Việc ta làm chỉ một mình ta biết Quế Minh đừng buồn khi chưa hiểu được ta Đã bao năm chung sống tuổi dại khờ Đối với Quế Minh ta chắt chiu từng kỷ niệm NGỰA Ô NAM Nhưng kỷ niệm xưa đại ca đã đốt rồi trong ảo tưởng… thì em chỉ còn lại đây một mớ tro… than…(6.22) Ngậm ngùi thương nhớ chuyện ngày qua Thuở chúng mình còn trong tuổi ấu thơ Đời sống đẹp và vui nhưng thời gian đã giết mòn tuổi ngọc Định mệnh tạo ra bao cay đắng cuộc đời tùy theo từng số kiếp con người Để đến giờ này em khóc hận lẻ loi như chim bay một mình giữa trời thu Không biết về đâu trong bóng tối đêm dài chờ qua hết một ngày Lời của em sao nghe buồn dịu vợi y như trách hờn đại ca… —Câu 5— Không… đại ca ơi em nào dám hờn trách đại ca chỉ vì em là một chiếc bóng cô đơn thui thủi giữa đêm trường giá lạnh… Đã từ lâu em biết thân em vụng về xấu xí thì làm sao sánh được với người ta má đỏ… môi… hồng…(8.04) Cho nên em cúi mặt làm thinh mà khóc chuyện không thành… Đêm từng đêm nằm gối đầu trên nệm cỏ giấc ngủ chập chờn bao mộng mị buồn đau Cơn gió nào thoảng nhẹ lên cao khua hàng cây đổ lá bên triền non xào xạc Em thức giấc giữa màn đêm mùa bóng tối nghe tiếng lũ chim xa vừa vỗ cánh bay về NÓI DẶM Quế Minh đừng nói nữa khiến cho đại ca chỉ thêm buồn Chỉ có một mình em buồn thôi chứ đại ca làm sao buồn được khi đại ca cầu xin với Đại Hãn ban cho đại ca một giai nhân tuyệt sắc —Câu 6— Quế Minh ơi… làm sao em hiểu được lòng anh khi anh cầu xin người ban cho một giai nhân tuyệt sắc Anh đâu thể đóng vai trò hèn mạt đối với người tình đã trót nặng lòng yêu Đó chẳng qua là anh muốn hi sinh để trả nàng về với người chồng chưa cưới Mai mốt đây người ta sẽ cử hành hôn lễ thì anh còn chi đâu mà mơ ước đua đòi Tình xưa khép lại từ đây người về đất Tống buồn này sao vơi Chuông mây hun hút bóng người chợt nghe tiếng hạc lưng trời kêu thương
Kiếp Nào Có Yêu Nhau Tác Giả: Nguyên Thảo NÓI LỐI Quế Minh Mộ Dung đại ca Quế Minh ơi… em hờn trách đại ca lắm phải không em Dung đại ca Quế Minh đại ca đã chọn cho mình một con đường Đại ca con đường gì… NAM AI(8 câu) Nghĩa là đại ca đã chọn cho mình một con đường duy nhất… để tạo cho người yêu mình được hạnh phúc trăm… năm…(1.03) cho nàng yên tâm mà cất bước theo chồng Không oán hờn đại ca vì đã tạo ra lắm cảnh đoạn trường Không… anh không thể nào bỏ rơi em trên đoạn đường lắm gian truân Em chỉ có một mình thì buồn biết bao nhiêu Ngày tháng qua đi rồi sẽ được quên dần rồi sẽ không còn gì nhắc nhở nữa đâu Khi cát bụi đã chôn vùi một cuộc đời đã ngủ yên Lời của đại ca sao nghe buồn dịu vợi khiến em nghe như đứt đoạn cả linh hồn Như đang đưa tiễn một người về một cõi trời nào xa… xăm… —Câu 1— Nếu kiếp này mình không được yêu nhau thì xin hẹn lại kiếp sau sẽ nên duyên chồng vợ… Nếu kiếp này mình không thành duyên nợ thì xin hẹn lại kiếp sau cho tình nghĩa được… vuông… tròn…(2.58) Xin hãy cho tôi mang niềm mơ ước sau cùng… Xin hãy cho tôi tạo dựng một thiên đường bên kia thế giới để chờ ngày gặp gỡ với người yêu Kẻ chết cô đơn vẫn thường hay mộng mị tự an ủi mình trong giấc ngủ thiên thu Và ta rồi đây sẽ phải chết một mình giữa sa mạc khô khan hay đồng hoang cỏ cháy… NÓI DẶM Quế Minh ơi điều đó có thể xảy ra cho đại ca và tất cả đã do đôi trời định Không… Mộ Dung đại ca dù cho chúng ta có phải xa nhau mỗi đứa một nơi mỗi người một ngả —Câu 2— Nhưng em vẫn cầu mong cùng thượng đế phù hộ cho anh trên vạn lối sông hồ… Cho anh được bình yên trong cuộc sống sau này… Rồi đời em có như thế nào cũng mặc miễn sao anh còn sống mãi với thời gian Nếu như mai mốt này mặt đất vắng anh dù cho em có ở một phương trời nào thì em cũng khổ Nhớ thương anh em sẽ khóc từng đêm một vì tội của mình đã trót gây ra… NÓI LỐI Đại ca Trời ơi tại sao đại ca không cầu xin một điều gì khác tại sao đại ca không hiểu gì đến nỗi khổ của Quế Minh Quế Minh… Việc ta làm chỉ một mình ta biết Quế Minh đừng buồn khi chưa hiểu được ta Đã bao năm chung sống tuổi dại khờ Đối với Quế Minh ta chắt chiu từng kỷ niệm NGỰA Ô NAM Nhưng kỷ niệm xưa đại ca đã đốt rồi trong ảo tưởng… thì em chỉ còn lại đây một mớ tro… than…(6.22) Ngậm ngùi thương nhớ chuyện ngày qua Thuở chúng mình còn trong tuổi ấu thơ Đời sống đẹp và vui nhưng thời gian đã giết mòn tuổi ngọc Định mệnh tạo ra bao cay đắng cuộc đời tùy theo từng số kiếp con người Để đến giờ này em khóc hận lẻ loi như chim bay một mình giữa trời thu Không biết về đâu trong bóng tối đêm dài chờ qua hết một ngày Lời của em sao nghe buồn dịu vợi y như trách hờn đại ca… —Câu 5— Không… đại ca ơi em nào dám hờn trách đại ca chỉ vì em là một chiếc bóng cô đơn thui thủi giữa đêm trường giá lạnh… Đã từ lâu em biết thân em vụng về xấu xí thì làm sao sánh được với người ta má đỏ… môi… hồng…(8.04) Cho nên em cúi mặt làm thinh mà khóc chuyện không thành… Đêm từng đêm nằm gối đầu trên nệm cỏ giấc ngủ chập chờn bao mộng mị buồn đau Cơn gió nào thoảng nhẹ lên cao khua hàng cây đổ lá bên triền non xào xạc Em thức giấc giữa màn đêm mùa bóng tối nghe tiếng lũ chim xa vừa vỗ cánh bay về NÓI DẶM Quế Minh đừng nói nữa khiến cho đại ca chỉ thêm buồn Chỉ có một mình em buồn thôi chứ đại ca làm sao buồn được khi đại ca cầu xin với Đại Hãn ban cho đại ca một giai nhân tuyệt sắc —Câu 6— Quế Minh ơi… làm sao em hiểu được lòng anh khi anh cầu xin người ban cho một giai nhân tuyệt sắc Anh đâu thể đóng vai trò hèn mạt đối với người tình đã trót nặng lòng yêu Đó chẳng qua là anh muốn hi sinh để trả nàng về với người chồng chưa cưới Mai mốt đây người ta sẽ cử hành hôn lễ thì anh còn chi đâu mà mơ ước đua đòi Tình xưa khép lại từ đây người về đất Tống buồn này sao vơi Chuông mây hun hút bóng người chợt nghe tiếng hạc lưng trời kêu thương
Kiếp Nào Có Yêu Nhau Tác Giả: Nguyên Thảo NÓI LỐI Quế Minh Mộ Dung đại ca Quế Minh ơi… em hờn trách đại ca lắm phải không em Dung đại ca Quế Minh đại ca đã chọn cho mình một con đường Đại ca con đường gì… NAM AI(8 câu) Nghĩa là đại ca đã chọn cho mình một con đường duy nhất… để tạo cho người yêu mình được hạnh phúc trăm… năm…(1.03) cho nàng yên tâm mà cất bước theo chồng Không oán hờn đại ca vì đã tạo ra lắm cảnh đoạn trường Không… anh không thể nào bỏ rơi em trên đoạn đường lắm gian truân Em chỉ có một mình thì buồn biết bao nhiêu Ngày tháng qua đi rồi sẽ được quên dần rồi sẽ không còn gì nhắc nhở nữa đâu Khi cát bụi đã chôn vùi một cuộc đời đã ngủ yên Lời của đại ca sao nghe buồn dịu vợi khiến em nghe như đứt đoạn cả linh hồn Như đang đưa tiễn một người về một cõi trời nào xa… xăm… —Câu 1— Nếu kiếp này mình không được yêu nhau thì xin hẹn lại kiếp sau sẽ nên duyên chồng vợ… Nếu kiếp này mình không thành duyên nợ thì xin hẹn lại kiếp sau cho tình nghĩa được… vuông… tròn…(2.58) Xin hãy cho tôi mang niềm mơ ước sau cùng… Xin hãy cho tôi tạo dựng một thiên đường bên kia thế giới để chờ ngày gặp gỡ với người yêu Kẻ chết cô đơn vẫn thường hay mộng mị tự an ủi mình trong giấc ngủ thiên thu Và ta rồi đây sẽ phải chết một mình giữa sa mạc khô khan hay đồng hoang cỏ cháy… NÓI DẶM Quế Minh ơi điều đó có thể xảy ra cho đại ca và tất cả đã do đôi trời định Không… Mộ Dung đại ca dù cho chúng ta có phải xa nhau mỗi đứa một nơi mỗi người một ngả —Câu 2— Nhưng em vẫn cầu mong cùng thượng đế phù hộ cho anh trên vạn lối sông hồ… Cho anh được bình yên trong cuộc sống sau này… Rồi đời em có như thế nào cũng mặc miễn sao anh còn sống mãi với thời gian Nếu như mai mốt này mặt đất vắng anh dù cho em có ở một phương trời nào thì em cũng khổ Nhớ thương anh em sẽ khóc từng đêm một vì tội của mình đã trót gây ra… NÓI LỐI Đại ca Trời ơi tại sao đại ca không cầu xin một điều gì khác tại sao đại ca không hiểu gì đến nỗi khổ của Quế Minh Quế Minh… Việc ta làm chỉ một mình ta biết Quế Minh đừng buồn khi chưa hiểu được ta Đã bao năm chung sống tuổi dại khờ Đối với Quế Minh ta chắt chiu từng kỷ niệm NGỰA Ô NAM Nhưng kỷ niệm xưa đại ca đã đốt rồi trong ảo tưởng… thì em chỉ còn lại đây một mớ tro… than…(6.22) Ngậm ngùi thương nhớ chuyện ngày qua Thuở chúng mình còn trong tuổi ấu thơ Đời sống đẹp và vui nhưng thời gian đã giết mòn tuổi ngọc Định mệnh tạo ra bao cay đắng cuộc đời tùy theo từng số kiếp con người Để đến giờ này em khóc hận lẻ loi như chim bay một mình giữa trời thu Không biết về đâu trong bóng tối đêm dài chờ qua hết một ngày Lời của em sao nghe buồn dịu vợi y như trách hờn đại ca… —Câu 5— Không… đại ca ơi em nào dám hờn trách đại ca chỉ vì em là một chiếc bóng cô đơn thui thủi giữa đêm trường giá lạnh… Đã từ lâu em biết thân em vụng về xấu xí thì làm sao sánh được với người ta má đỏ… môi… hồng…(8.04) Cho nên em cúi mặt làm thinh mà khóc chuyện không thành… Đêm từng đêm nằm gối đầu trên nệm cỏ giấc ngủ chập chờn bao mộng mị buồn đau Cơn gió nào thoảng nhẹ lên cao khua hàng cây đổ lá bên triền non xào xạc Em thức giấc giữa màn đêm mùa bóng tối nghe tiếng lũ chim xa vừa vỗ cánh bay về NÓI DẶM Quế Minh đừng nói nữa khiến cho đại ca chỉ thêm buồn Chỉ có một mình em buồn thôi chứ đại ca làm sao buồn được khi đại ca cầu xin với Đại Hãn ban cho đại ca một giai nhân tuyệt sắc —Câu 6— Quế Minh ơi… làm sao em hiểu được lòng anh khi anh cầu xin người ban cho một giai nhân tuyệt sắc Anh đâu thể đóng vai trò hèn mạt đối với người tình đã trót nặng lòng yêu Đó chẳng qua là anh muốn hi sinh để trả nàng về với người chồng chưa cưới Mai mốt đây người ta sẽ cử hành hôn lễ thì anh còn chi đâu mà mơ ước đua đòi Tình xưa khép lại từ đây người về đất Tống buồn này sao vơi Chuông mây hun hút bóng người chợt nghe tiếng hạc lưng trời kêu thương