Nửa Bản Tình Ca
Tác Giả: Hoài Linh - Phong Anh
LỐI VÀO NAM XUÂN
Kiều Phi Yến em ơi! Khi đất nước mịt mờ khói lửa Anh phải lo cứu lấy giang san Em yên lòng trở lại Triết Giang Và đón đợi ngày vui tái… ngộ NAM XUÂN Nếu chàng ra đi vào một mùa lá… đổ… Thì mãi mãi em sẽ là người đợi chàng bên cầu tay bế con… Cam gánh nhọc nhằn và chịu nổi cô đơn Ý Nhi nghĩ thật đáng thương Khi tách lìa tình cha con Xa con năm tháng mỏi mòn Nhớ thương nghỉ đến đau lòng Ôm con yên giấc ngủ nồng Mà lòng dạ xốn xang Chiêng trống rộn ràng tiễn đưa người ra chiến trận “Nhất khứ bất phục hoàn” đâu xá gì nguy nan Em khép phòng khuê chờ người trở lại trong tháng ngày quạnh quẽ đơn côi Sang tư trống trở canh rồi Xin nhớ ngày chia… phôi… NGÂM THƠ Lác đác rừng thu rụng lá vàng Ngựa hồng rủi bước néo quan san. Cười lên em nhé giờ tiễn biệt. Đừng để mi sầu lệ chứa...chan… —Câu 4— Kim Tùng ơi! Chén rượu tiễn đưa xin mời chàng uống… cạn… Rồi đây rặng liễu vươn quan sẽ gục đầu theo gió ngựa che khuất bóng người đi trên mấy dặm… quan… hà…(4.11) Thiếp ẵm con thơ với đôi mắt lệ nhòa… Tiếng nhạn kêu sương u sầu khắc khoải giữa đêm buồn vọng lại cuối trời xa Rồi đây giữa núi rừng trùng điệp bao la mùi hoa dại thoảng đưa trước gió Chàng cứ ngỡ đó là hương tóc người yêu nơi miền quê củ mỏi mắt chờ ai ngoài muôn dặm biên thùy… NÓI DẶM Kiều Phi Yến! Em vững lòng ở lại nuôi con chờ ngày tái ngộ trong niềm vui chiến thắng. —Câu 6— Kim Tùng ơi! Có phải bây giờ là đang độ thu sang sao em nghe lòng lạnh buốt như ngày đầu đông rét mướt Đây chung rượu tiễn mời chàng uống cạn để nơi chốn sa trường ấm dạ khách chinh phu Rồi đây khi cởi chiến bào nằm dưới ánh sao đêm chàng hãy đọc lại mấy dòng thơ cổ “Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu . cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.” Kìa trống trường thành giục giã điểm vang sương phủ trắng ngàn dâu ngoài nội cỏ . Ngàn dâu xanh ngát một màu tình chàng ý thiếp ai sầu hơn ai THOẠI Ý Nhi tai sao con không nghe lời cha con căn dặn? Mà lại đi bắt bướm với tên xa phu bần tiện! Tên xa phu bần tiện? NÓI LỐI Ôi nghĩ chán ngán trò đời dâu bể Lòng thế nhân nay đổi mai dời Chữ ân tình theo nước chảy trôi xuôi Đã chôn lấp trong bụi mờ quá khứ… Thưa bà! Bà có biết tên xa phu bần tiện này là ai không? Ông đây là…? —Câu 1— Bà ơi! Tôi là kẻ ra đi vào một mùa lá… đổ… và có người thiếu phụ ôm con nhỏ lệ đứng… bên… cầu…(7.41) Tôi là nạn nhân của một cuộc vật đổi sao dời… Khi tôi trở về đây thì vợ tôi thuộc về kẻ khác còn con tôi củng thuộc về ai Nhìn nhau chăng Không! tôi sợ đứa con thơ vô tội phải khổ đau. Khi nó biết được người mẹ nó trọn kính tròn yêu lại là một người lang tâm trắc nết… NÓI DẶM Ông… ông nói rằng ông sợ con ông đau khổ nên ông không dám nhìn con nhìn vợ Đúng như thế thưa bà —Câu 2— Bà ơi! Vì tâm hồn đứa trẻ thơ trong sáng như là ngọc bích thì tội tình chi chuốc lấy sự đau buồn… Thế cho nên dù nhớ thương tôi chỉ biết thơ thẩn ngoài thềm… Để được nhìn bóng dáng thân yêu ẩn hiện sau bức rèm thưa Bà ơi đêm từng đêm từ trên lầu cao vọng ra tiếng cười quen thuộc như xé nát tâm can. Tôi chạnh lòng thương xót cho cảnh gần nhau trong gang tấc mà như cách xa ngàn dặm quan san… NÓI LỐI Kiều Phi Yến… Kìa… Kim Tùng… chàng Thưa bà Xin lỗi bà Kẻ này dám leo tường vào đây để thăm con là Ý Nhi và tôi cũng trông thấy được mặt con Xin bà tha thứ cho phép tôi được ra đi Khoan… hãy khoan Kim Tùng ơi PHỤNG HOÀNG(8 câu) Thôi… tôi xin bà hãy nén đau… thương…(10.58) ta đã vì tương lai hạnh phúc Của đứa con khờ còn thơ ấu thì ta phải cam đành hai ngả chia tay Kim Tùng ơi đã tám năm qua theo lá rụng ven sông em trông đợi mỏi mòn Rồi ai xui mình gặp gỡ chưa kịp tao phùng đã đến lúc biệt ly Dẫu đến một phương xa tôi vẫn nhớ nơi đây có người mẹ hiền hòa Phải hy sinh một mối tình đầu để cho con sống giữa ngàn hoa nhung lụa Tôi xin bà hãy thu hết kiên gan dẫu vì con bao khổ đau em cam chịu Nhưng làm sao em chẳng đau lòng lúc chia tay không hẹn cuộc tao phùng