Tình Sử Bạch Thu Hà
Tác Giả: NSND Viễn Châu
Up Beat: Lê Nguyễn
TÂN NHẠC
Trời đêm sương khói lạnh lùng Hồn phiêu phưởng theo gió về bên khói hương Ngàn năm uyên ương rẽ chia đôi phương Thắm từng dòng lệ khóc người thương Ngàn năm uyên ương rẽ chia đôi phương Thắm từng… dòng lệ khóc người… thương… —Câu 1— Trời ơi! lạnh lẽo màu tang trước linh sàn khói hương ủ rũ... Võ Lang ơi hồn anh có nương theo ngọn gió hãy về đây chứng chiếu Bạch... Thu... Hà… Khóc cảnh lìa tan tiếc nuối lệ chan hòa... Bỏi sa cơ chiến trường cam thọ tiển nên giọt máu hồng nhuộm thắm bãi trường sa Những tưởng buổi trùng phùng được vầy cuộc bướm hoa cho nghĩa trăm năm vẹn vẻ hương nguyền Ai có ngờ duyên mới trao duyên thì giấc mộng tình đã thành thiên lệ sử... —Câu 2— Từ cõi hư vô theo gió mây tìm về quê củ khóc làm chi em hỡi Bạch Thu Hà... Anh đã về đây khi trăng lặng sao mờ... Sao đôi mắt anh nhìn em như đẫm lệ máu anh hùng lại nhuộm đỏ toàn thân Tỉnh dậy đi em cùng cạn nỗi hàn huyên sợ bình minh trở lại minh sẽ chia lìa đôi ngã Anh về từ đâu sao không nghe gió ngựa đứng lặng bên thềm lả chả lệ sầu tuôn... TÂN NHẠC Sao anh không nói với người thương Cho em nguôi nhớ giữa đêm trường Còn chi... hai tiếng thề nguyền người non nước nay đã thành ra cố nhân Gặp nhau... đêm nay... lời thương... chưa trao nỡ nào... chàng vội dứt tình... nhau… —Câu 5— Bạch Thu Hà ơi anh đâu phải là kẻ sống còn trên dương thế... Mà chỉ là hồn ma bóng quế về thăm em trong đêm vắng... canh... tàn... Giây phút gần nhau rồi cách biệt đôi đàng... Trời ơi… Mới nghe qua như đất bằng sóng dậy đâu còn gì tái ngộ hỡi tình lang Kìa… Tiếng gà đã giục giã gáy vang như báo hiệu bình minh trở lại Có nhớ có thương ta cũng đành nuốt lệ bởi anh sẽ ra đi mãi mãi không về… —Câu 6— Trời ơi… Cơn ác mộng mới vừa chợt tỉnh lệ ly tình bổng ràn rụa dầm khăn Võ Lang ơi có phải hồn anh về đây đón rước em chăng Để duyên đôi lứa được trọn lời minh thệ Tiếng trống tàn canh từ đâu vọng tới là phút chia lìa để vĩnh biệt ngàn thu. Thôi rồi biển hóa cồn dâu lở bề duyên nợ lở câu đá vàng... Bạch Thu Hà ơi Bạch Thu Hà xin vĩnh biệt Âm dương ngăn cách đôi mình Giọt máu chung tình em còn nhớ không em —Hết—