Đường Gươm Nguyên Bá Tác Giả: Hoa Phượng Up Beat: Lê Nguyễn THOẠI Sáu tháng trời mới cho thăm nhau đi suốt ba ngày đường mà chỉ gặp mặt nhau có ba tuần trà Phụ vương ta có điên không Thế tử đừng nói vậy chúa công và hoàng hậu thường nhắc đến thế tử Mẹ ta thương ta là chắc chắn rồi còn phụ vương thì ta không hiểu nổi con người sắt thép đó Chúa công không sắt thép đâu người thường ngự đến viếng thiếp… XANG XỪ LÍU để an ủi và bảo… rằng…(1.01) Thế tử là đứa con ngoan Học đạo với hòa thượng Đông Sơn chắc ngày sau sẽ nên người Hiện mạt tướng đặt mình dưới lệnh Xin thế tử cứ tự nhiên truyền dạy Sau ba năm rèn luyện cái tâm Thế tử sẽ lên kế vị ngôi trời Trong suốt đoạn đường dài thượng tướng là người tao nhã Luôn giữ ý giữ lời của một trang nam tử Không phụ lòng chúa công không hổ danh tướng sĩ Ha… Ha… Tốt lắm vậy thay ta cũng có lời khen NÓI LỐI Hoàn cảnh của ta hôm nay là do nàng cả Nếu tên thô lỗ kia bày tỏ tình yêu với nàng nàng cự tuyệt mà đừng bao giờ nói lại với ta thì sự tình đã không đến nỗi Ở núi Triều Vân hiu quạnh mỗi ngày mưa mỗi chiều sương xuống ta nhớ cha mẹ ta ta nhớ nàng vô kể Ôi… ta không biết làm cách nào để giữ nàng phải là của ta trong suốt ba năm trời cách… biệt… —Câu 2— Trong khi người ta lập những chiến công hiển hách tên tuổi gian dội khắp… kinh… thành…(3.36) Người ta trẻ trung uy vũ, người ta phong nhã chí tình… Sáu tháng trời người ta đóng cửa ở tư dinh cũng có khách vào ra nườm nượp Cũng có người mai mối dò la ôi biết bao nhiêu là khách má hồng Cùng mơ ước có một người chồng uy vũ lại hào hoa… —Câu 3— Nguyên Bá… ta tiếc rằng ta luyện võ chưa đủ ba năm cho nên… ủa… thế tử lo học đạo mới phải chứ Đạo à… phụ vương ta có tụng một thời kinh nào đâu mà cũng trị vì thiên hạ Tại sao người bắt ta học đạo tại sao người cắc cớ bắt ngươi phò Thủy Cúc Phải chăng người cho ta là kẻ bất tài vô hạnh nên mới tạo hoàn cảnh Cho tráng sĩ ngộ thuyền quyên Thủy Cúc ơi… ta biết phận của ta rồi Vậy sao lần gặp gỡ đêm nay là mãi mãi cách chia hai ngã đường đời MẪU TẦM TỬ Thế tử… biết nói làm sao cho thế tử tin lòng tiện thiếp Làm sao ta tin… Làm sao ta biết việc gì đã xảy… ra…(5.59) trong vòng ba hôm giữa một thuyền quyên với một khách anh hùng như bóng với hình trên đường dài thăm thẳm chắc trong lòng cũng thầm cảm mến nhau Trên đường từ kinh đô đến núi Triều Vân mạc tướng chỉ là kẻ hộ tống mà thôi Nếu thế tử vẫn một lòng một dạ nghi nan Tốt hơn là nàng nên sớm quay về để có thêm ba ngày đường mà tâm sự hàn huyên NÓI LỐI Thế tử ơi… Nếu chẳng nghĩ đến sáu tháng nhớ mong cũng xin tưởng đến chút công ba ngày đêm khó nhọc Khi thấy đỉnh Triều Vân thấp thoáng trong mây thiếp đã mừng muốn khóc… —Câu 3— Vì biết rằng chốc lát nữa đây sẽ gặp lại bạn… tâm… đầu…(7.16) Sẽ tự tay rót hầu thế tử mấy tuần trà… Sẽ nhìn thế tử cạn chén này rồi chén nữa như uống cạn vào lòng từng giọt nhớ giọt thương Thiếp cũng muốn vào lòng dòng mật ngọt tình yêu trách buổi tương hội sao thời gian quá vội Lòng tiện thiếp là như vậy đó thế tử rõ hơn ai sao còn nỡ nặng lời —Câu 4— Đó là tình cảm của những năm xưa hay ít ra của sáu tháng trước Hứ… còn bây giờ bây giờ làm sao mà ta hiểu được Sáu tháng trước bây giờ hay mãi mãi về sau vẫn không có gì thay đổi không có gì lung lạc được tiếp đâu Không phải thiếp yêu thế tử vì ngôi cao lộc cả Ơn của chúa công là ơn tái tạo tình của thế tử là tình hẹn trăm năm Vậy để cho chàng yên vui với kệ kinh thiếp thề không ra khỏi cửa chốn khuê phòng sẽ mạnh treo trướng rủ mặc tình xuân hạ thu đông lòng đã vững như cây tùng cây bách thì có sá gì hoa bay lá rụng có sá gì mưa nắng chốn lãnh cung —Hết—
Đường Gươm Nguyên Bá Tác Giả: Hoa Phượng Up Beat: Lê Nguyễn THOẠI Sáu tháng trời mới cho thăm nhau đi suốt ba ngày đường mà chỉ gặp mặt nhau có ba tuần trà Phụ vương ta có điên không Thế tử đừng nói vậy chúa công và hoàng hậu thường nhắc đến thế tử Mẹ ta thương ta là chắc chắn rồi còn phụ vương thì ta không hiểu nổi con người sắt thép đó Chúa công không sắt thép đâu người thường ngự đến viếng thiếp… XANG XỪ LÍU để an ủi và bảo… rằng…(1.01) Thế tử là đứa con ngoan Học đạo với hòa thượng Đông Sơn chắc ngày sau sẽ nên người Hiện mạt tướng đặt mình dưới lệnh Xin thế tử cứ tự nhiên truyền dạy Sau ba năm rèn luyện cái tâm Thế tử sẽ lên kế vị ngôi trời Trong suốt đoạn đường dài thượng tướng là người tao nhã Luôn giữ ý giữ lời của một trang nam tử Không phụ lòng chúa công không hổ danh tướng sĩ Ha… Ha… Tốt lắm vậy thay ta cũng có lời khen NÓI LỐI Hoàn cảnh của ta hôm nay là do nàng cả Nếu tên thô lỗ kia bày tỏ tình yêu với nàng nàng cự tuyệt mà đừng bao giờ nói lại với ta thì sự tình đã không đến nỗi Ở núi Triều Vân hiu quạnh mỗi ngày mưa mỗi chiều sương xuống ta nhớ cha mẹ ta ta nhớ nàng vô kể Ôi… ta không biết làm cách nào để giữ nàng phải là của ta trong suốt ba năm trời cách… biệt… —Câu 2— Trong khi người ta lập những chiến công hiển hách tên tuổi gian dội khắp… kinh… thành…(3.36) Người ta trẻ trung uy vũ, người ta phong nhã chí tình… Sáu tháng trời người ta đóng cửa ở tư dinh cũng có khách vào ra nườm nượp Cũng có người mai mối dò la ôi biết bao nhiêu là khách má hồng Cùng mơ ước có một người chồng uy vũ lại hào hoa… —Câu 3— Nguyên Bá… ta tiếc rằng ta luyện võ chưa đủ ba năm cho nên… ủa… thế tử lo học đạo mới phải chứ Đạo à… phụ vương ta có tụng một thời kinh nào đâu mà cũng trị vì thiên hạ Tại sao người bắt ta học đạo tại sao người cắc cớ bắt ngươi phò Thủy Cúc Phải chăng người cho ta là kẻ bất tài vô hạnh nên mới tạo hoàn cảnh Cho tráng sĩ ngộ thuyền quyên Thủy Cúc ơi… ta biết phận của ta rồi Vậy sao lần gặp gỡ đêm nay là mãi mãi cách chia hai ngã đường đời MẪU TẦM TỬ Thế tử… biết nói làm sao cho thế tử tin lòng tiện thiếp Làm sao ta tin… Làm sao ta biết việc gì đã xảy… ra…(5.59) trong vòng ba hôm giữa một thuyền quyên với một khách anh hùng như bóng với hình trên đường dài thăm thẳm chắc trong lòng cũng thầm cảm mến nhau Trên đường từ kinh đô đến núi Triều Vân mạc tướng chỉ là kẻ hộ tống mà thôi Nếu thế tử vẫn một lòng một dạ nghi nan Tốt hơn là nàng nên sớm quay về để có thêm ba ngày đường mà tâm sự hàn huyên NÓI LỐI Thế tử ơi… Nếu chẳng nghĩ đến sáu tháng nhớ mong cũng xin tưởng đến chút công ba ngày đêm khó nhọc Khi thấy đỉnh Triều Vân thấp thoáng trong mây thiếp đã mừng muốn khóc… —Câu 3— Vì biết rằng chốc lát nữa đây sẽ gặp lại bạn… tâm… đầu…(7.16) Sẽ tự tay rót hầu thế tử mấy tuần trà… Sẽ nhìn thế tử cạn chén này rồi chén nữa như uống cạn vào lòng từng giọt nhớ giọt thương Thiếp cũng muốn vào lòng dòng mật ngọt tình yêu trách buổi tương hội sao thời gian quá vội Lòng tiện thiếp là như vậy đó thế tử rõ hơn ai sao còn nỡ nặng lời —Câu 4— Đó là tình cảm của những năm xưa hay ít ra của sáu tháng trước Hứ… còn bây giờ bây giờ làm sao mà ta hiểu được Sáu tháng trước bây giờ hay mãi mãi về sau vẫn không có gì thay đổi không có gì lung lạc được tiếp đâu Không phải thiếp yêu thế tử vì ngôi cao lộc cả Ơn của chúa công là ơn tái tạo tình của thế tử là tình hẹn trăm năm Vậy để cho chàng yên vui với kệ kinh thiếp thề không ra khỏi cửa chốn khuê phòng sẽ mạnh treo trướng rủ mặc tình xuân hạ thu đông lòng đã vững như cây tùng cây bách thì có sá gì hoa bay lá rụng có sá gì mưa nắng chốn lãnh cung —Hết—
Đường Gươm Nguyên Bá Tác Giả: Hoa Phượng Up Beat: Lê Nguyễn THOẠI Sáu tháng trời mới cho thăm nhau đi suốt ba ngày đường mà chỉ gặp mặt nhau có ba tuần trà Phụ vương ta có điên không Thế tử đừng nói vậy chúa công và hoàng hậu thường nhắc đến thế tử Mẹ ta thương ta là chắc chắn rồi còn phụ vương thì ta không hiểu nổi con người sắt thép đó Chúa công không sắt thép đâu người thường ngự đến viếng thiếp… XANG XỪ LÍU để an ủi và bảo… rằng…(1.01) Thế tử là đứa con ngoan Học đạo với hòa thượng Đông Sơn chắc ngày sau sẽ nên người Hiện mạt tướng đặt mình dưới lệnh Xin thế tử cứ tự nhiên truyền dạy Sau ba năm rèn luyện cái tâm Thế tử sẽ lên kế vị ngôi trời Trong suốt đoạn đường dài thượng tướng là người tao nhã Luôn giữ ý giữ lời của một trang nam tử Không phụ lòng chúa công không hổ danh tướng sĩ Ha… Ha… Tốt lắm vậy thay ta cũng có lời khen NÓI LỐI Hoàn cảnh của ta hôm nay là do nàng cả Nếu tên thô lỗ kia bày tỏ tình yêu với nàng nàng cự tuyệt mà đừng bao giờ nói lại với ta thì sự tình đã không đến nỗi Ở núi Triều Vân hiu quạnh mỗi ngày mưa mỗi chiều sương xuống ta nhớ cha mẹ ta ta nhớ nàng vô kể Ôi… ta không biết làm cách nào để giữ nàng phải là của ta trong suốt ba năm trời cách… biệt… —Câu 2— Trong khi người ta lập những chiến công hiển hách tên tuổi gian dội khắp… kinh… thành…(3.36) Người ta trẻ trung uy vũ, người ta phong nhã chí tình… Sáu tháng trời người ta đóng cửa ở tư dinh cũng có khách vào ra nườm nượp Cũng có người mai mối dò la ôi biết bao nhiêu là khách má hồng Cùng mơ ước có một người chồng uy vũ lại hào hoa… —Câu 3— Nguyên Bá… ta tiếc rằng ta luyện võ chưa đủ ba năm cho nên… ủa… thế tử lo học đạo mới phải chứ Đạo à… phụ vương ta có tụng một thời kinh nào đâu mà cũng trị vì thiên hạ Tại sao người bắt ta học đạo tại sao người cắc cớ bắt ngươi phò Thủy Cúc Phải chăng người cho ta là kẻ bất tài vô hạnh nên mới tạo hoàn cảnh Cho tráng sĩ ngộ thuyền quyên Thủy Cúc ơi… ta biết phận của ta rồi Vậy sao lần gặp gỡ đêm nay là mãi mãi cách chia hai ngã đường đời MẪU TẦM TỬ Thế tử… biết nói làm sao cho thế tử tin lòng tiện thiếp Làm sao ta tin… Làm sao ta biết việc gì đã xảy… ra…(5.59) trong vòng ba hôm giữa một thuyền quyên với một khách anh hùng như bóng với hình trên đường dài thăm thẳm chắc trong lòng cũng thầm cảm mến nhau Trên đường từ kinh đô đến núi Triều Vân mạc tướng chỉ là kẻ hộ tống mà thôi Nếu thế tử vẫn một lòng một dạ nghi nan Tốt hơn là nàng nên sớm quay về để có thêm ba ngày đường mà tâm sự hàn huyên NÓI LỐI Thế tử ơi… Nếu chẳng nghĩ đến sáu tháng nhớ mong cũng xin tưởng đến chút công ba ngày đêm khó nhọc Khi thấy đỉnh Triều Vân thấp thoáng trong mây thiếp đã mừng muốn khóc… —Câu 3— Vì biết rằng chốc lát nữa đây sẽ gặp lại bạn… tâm… đầu…(7.16) Sẽ tự tay rót hầu thế tử mấy tuần trà… Sẽ nhìn thế tử cạn chén này rồi chén nữa như uống cạn vào lòng từng giọt nhớ giọt thương Thiếp cũng muốn vào lòng dòng mật ngọt tình yêu trách buổi tương hội sao thời gian quá vội Lòng tiện thiếp là như vậy đó thế tử rõ hơn ai sao còn nỡ nặng lời —Câu 4— Đó là tình cảm của những năm xưa hay ít ra của sáu tháng trước Hứ… còn bây giờ bây giờ làm sao mà ta hiểu được Sáu tháng trước bây giờ hay mãi mãi về sau vẫn không có gì thay đổi không có gì lung lạc được tiếp đâu Không phải thiếp yêu thế tử vì ngôi cao lộc cả Ơn của chúa công là ơn tái tạo tình của thế tử là tình hẹn trăm năm Vậy để cho chàng yên vui với kệ kinh thiếp thề không ra khỏi cửa chốn khuê phòng sẽ mạnh treo trướng rủ mặc tình xuân hạ thu đông lòng đã vững như cây tùng cây bách thì có sá gì hoa bay lá rụng có sá gì mưa nắng chốn lãnh cung —Hết—
Đường Gươm Nguyên Bá Tác Giả: Hoa Phượng Up Beat: Lê Nguyễn THOẠI Sáu tháng trời mới cho thăm nhau đi suốt ba ngày đường mà chỉ gặp mặt nhau có ba tuần trà Phụ vương ta có điên không Thế tử đừng nói vậy chúa công và hoàng hậu thường nhắc đến thế tử Mẹ ta thương ta là chắc chắn rồi còn phụ vương thì ta không hiểu nổi con người sắt thép đó Chúa công không sắt thép đâu người thường ngự đến viếng thiếp… XANG XỪ LÍU để an ủi và bảo… rằng…(1.01) Thế tử là đứa con ngoan Học đạo với hòa thượng Đông Sơn chắc ngày sau sẽ nên người Hiện mạt tướng đặt mình dưới lệnh Xin thế tử cứ tự nhiên truyền dạy Sau ba năm rèn luyện cái tâm Thế tử sẽ lên kế vị ngôi trời Trong suốt đoạn đường dài thượng tướng là người tao nhã Luôn giữ ý giữ lời của một trang nam tử Không phụ lòng chúa công không hổ danh tướng sĩ Ha… Ha… Tốt lắm vậy thay ta cũng có lời khen NÓI LỐI Hoàn cảnh của ta hôm nay là do nàng cả Nếu tên thô lỗ kia bày tỏ tình yêu với nàng nàng cự tuyệt mà đừng bao giờ nói lại với ta thì sự tình đã không đến nỗi Ở núi Triều Vân hiu quạnh mỗi ngày mưa mỗi chiều sương xuống ta nhớ cha mẹ ta ta nhớ nàng vô kể Ôi… ta không biết làm cách nào để giữ nàng phải là của ta trong suốt ba năm trời cách… biệt… —Câu 2— Trong khi người ta lập những chiến công hiển hách tên tuổi gian dội khắp… kinh… thành…(3.36) Người ta trẻ trung uy vũ, người ta phong nhã chí tình… Sáu tháng trời người ta đóng cửa ở tư dinh cũng có khách vào ra nườm nượp Cũng có người mai mối dò la ôi biết bao nhiêu là khách má hồng Cùng mơ ước có một người chồng uy vũ lại hào hoa… —Câu 3— Nguyên Bá… ta tiếc rằng ta luyện võ chưa đủ ba năm cho nên… ủa… thế tử lo học đạo mới phải chứ Đạo à… phụ vương ta có tụng một thời kinh nào đâu mà cũng trị vì thiên hạ Tại sao người bắt ta học đạo tại sao người cắc cớ bắt ngươi phò Thủy Cúc Phải chăng người cho ta là kẻ bất tài vô hạnh nên mới tạo hoàn cảnh Cho tráng sĩ ngộ thuyền quyên Thủy Cúc ơi… ta biết phận của ta rồi Vậy sao lần gặp gỡ đêm nay là mãi mãi cách chia hai ngã đường đời MẪU TẦM TỬ Thế tử… biết nói làm sao cho thế tử tin lòng tiện thiếp Làm sao ta tin… Làm sao ta biết việc gì đã xảy… ra…(5.59) trong vòng ba hôm giữa một thuyền quyên với một khách anh hùng như bóng với hình trên đường dài thăm thẳm chắc trong lòng cũng thầm cảm mến nhau Trên đường từ kinh đô đến núi Triều Vân mạc tướng chỉ là kẻ hộ tống mà thôi Nếu thế tử vẫn một lòng một dạ nghi nan Tốt hơn là nàng nên sớm quay về để có thêm ba ngày đường mà tâm sự hàn huyên NÓI LỐI Thế tử ơi… Nếu chẳng nghĩ đến sáu tháng nhớ mong cũng xin tưởng đến chút công ba ngày đêm khó nhọc Khi thấy đỉnh Triều Vân thấp thoáng trong mây thiếp đã mừng muốn khóc… —Câu 3— Vì biết rằng chốc lát nữa đây sẽ gặp lại bạn… tâm… đầu…(7.16) Sẽ tự tay rót hầu thế tử mấy tuần trà… Sẽ nhìn thế tử cạn chén này rồi chén nữa như uống cạn vào lòng từng giọt nhớ giọt thương Thiếp cũng muốn vào lòng dòng mật ngọt tình yêu trách buổi tương hội sao thời gian quá vội Lòng tiện thiếp là như vậy đó thế tử rõ hơn ai sao còn nỡ nặng lời —Câu 4— Đó là tình cảm của những năm xưa hay ít ra của sáu tháng trước Hứ… còn bây giờ bây giờ làm sao mà ta hiểu được Sáu tháng trước bây giờ hay mãi mãi về sau vẫn không có gì thay đổi không có gì lung lạc được tiếp đâu Không phải thiếp yêu thế tử vì ngôi cao lộc cả Ơn của chúa công là ơn tái tạo tình của thế tử là tình hẹn trăm năm Vậy để cho chàng yên vui với kệ kinh thiếp thề không ra khỏi cửa chốn khuê phòng sẽ mạnh treo trướng rủ mặc tình xuân hạ thu đông lòng đã vững như cây tùng cây bách thì có sá gì hoa bay lá rụng có sá gì mưa nắng chốn lãnh cung —Hết—