Phạm Lãi - Tây Thi Tác Giả: Ngọc Trong Đá Up Beat: Lê Nguyễn ĐOẢN KHÚC LAM GIANG Tiễn nàng về Ngô Bang nước mắt ta rơi theo ngàn đớn đau Đường xa gió sương mịt mùng Đêm giá lạnh một mình thân gái Nghẹn ngào giờ chia ly Nghe xót xa lệ đầy khóe mi Thôi vẫy tay chào tình ta cách ngăn từ đây Gió mưa biên thùy sẽ làm sắc hương tàn phai Chàng đừng buồn mà chi Thôi hãy cố quên đi Non nước đang nguy nàn Cuộc đời hồng nhan có sá chi đâu Chàng hỡi… Chàng ơi!… Thôi kiếp này tình ta lỡ làng Câu ước thề từ nay hết rồi… Nước mắt chia ly môi thấm mặn Rồi đây trong những đêm khuya trông về quê cũ Khói sương giăng mờ nghe lòng quặn đau Núi mấy chập chùng Cô thành lạnh băng chàng ơi thấu chăng? PHI VÂN VỸ Hết… hết mong tương phùng… Trọn đời xa… Nếu không duyên nợ ai này chi Trái ngang bẽ bàng để giờ đây chia lìa đớn đau Đường quan san mịt mờ nhớ thương… —Câu 1— Phạm Lang ơi!.. Đừng bịn rịn mà chi cho thêm đau lòng người đi kẻ ở… Chốc nữa đấy chàng sẽ trở lại quê xưa còn em dấn thân vào nơi cát bụi… kinh… kỳ…(3.05) Dù tiễn đưa nhau ngàn dặm cũng chia lìa… Đường Ngô Bang nghìn trùng xa diệu viễn phận liễu bồ nợ nước phải đền ơn Giây phút nghẹn ngào giã biệt Trữ La thôn sương thấm lạnh bờ vai lạnh cả linh hồn Biết nói gì cho vơi hết nỗi niềm đau chỉ đứng lặng nhìn nhau cúi đầu lệ đổ… —Câu 2— Thuyền tách bến ra khơi lướt ngàn cơn sóng ngược nàng ra đi biết có được quay về… Gió dậy tràng giang mưa giăng phủ bốn bề… Lòng thầm trách ai gây cảnh nhà tan nước mất để phận má hồng phải chịu ly hương Kiếp này thôi ta đã lỡ nợ duyên Tây Thi hỡi tình mình nay vĩnh biệt Chiều biên ải chập chùng mây biêng biếc nhìn phía Cô thành vời vợi mịt mù xa… NỐI LỐI Đêm nguyệt lặn trông về cố quốc Nhớ người xưa quặn thắt từng cơn Gió hàn khô lạnh vết son Nghìn trùng cách trở biết còn gặp nhau?... —Câu 5— Tây Thi ơi rồi đây trong những canh khuya bên cõi trời Nam đẫm lệ… Ta ôm trọn mãnh tương tư thầm gọi tên ai nghèn nghẹn chẳng… nên… lời…(6.41) Đất Việt trời Ngô thăm thẳm biệt vời… Đêm nay với nửa mảnh tàn y một mình ta thấm lạnh rượu cạn đôi bầu mà thương nhớ chẳng hề vơi Trăng Thái Hồ cũng mờ mịt xa xôi còn đâu nữa những đêm tựa đầu vào nhau soi bóng Ta bỗng thẹn cho mình một trang dũng tướng mà phải đem dâng người yêu cho giặc đớn hèn. LÝ SÂM THƯƠNG Đêm đã qua hay chưa? Một mình ta niềm riêng ai thấu? Ôm mảnh trăng chia hai Nửa trời Ngô một nửa quê hương Từng canh dài thê lương Nằm bên ai nhớ thương một người Tình yêu vùi chôn sâu Ngàn năm sau nỗi đau chưa nhòa —Về Câu 6— Ôi biết phải làm sao cho tròn đạo nghĩa Nợ nước tình riêng ta khó vẹn toàn Phạm Lang chàng hỡi có hay Nữa đêm trở giấc Cô Đài lạnh băng Duyên ta đã lỡ sắc cầm Trông về cố quốc âm thầm lệ sa. —Hết—
Phạm Lãi - Tây Thi Tác Giả: Ngọc Trong Đá Up Beat: Lê Nguyễn ĐOẢN KHÚC LAM GIANG Tiễn nàng về Ngô Bang nước mắt ta rơi theo ngàn đớn đau Đường xa gió sương mịt mùng Đêm giá lạnh một mình thân gái Nghẹn ngào giờ chia ly Nghe xót xa lệ đầy khóe mi Thôi vẫy tay chào tình ta cách ngăn từ đây Gió mưa biên thùy sẽ làm sắc hương tàn phai Chàng đừng buồn mà chi Thôi hãy cố quên đi Non nước đang nguy nàn Cuộc đời hồng nhan có sá chi đâu Chàng hỡi… Chàng ơi!… Thôi kiếp này tình ta lỡ làng Câu ước thề từ nay hết rồi… Nước mắt chia ly môi thấm mặn Rồi đây trong những đêm khuya trông về quê cũ Khói sương giăng mờ nghe lòng quặn đau Núi mấy chập chùng Cô thành lạnh băng chàng ơi thấu chăng? PHI VÂN VỸ Hết… hết mong tương phùng… Trọn đời xa… Nếu không duyên nợ ai này chi Trái ngang bẽ bàng để giờ đây chia lìa đớn đau Đường quan san mịt mờ nhớ thương… —Câu 1— Phạm Lang ơi!.. Đừng bịn rịn mà chi cho thêm đau lòng người đi kẻ ở… Chốc nữa đấy chàng sẽ trở lại quê xưa còn em dấn thân vào nơi cát bụi… kinh… kỳ…(3.05) Dù tiễn đưa nhau ngàn dặm cũng chia lìa… Đường Ngô Bang nghìn trùng xa diệu viễn phận liễu bồ nợ nước phải đền ơn Giây phút nghẹn ngào giã biệt Trữ La thôn sương thấm lạnh bờ vai lạnh cả linh hồn Biết nói gì cho vơi hết nỗi niềm đau chỉ đứng lặng nhìn nhau cúi đầu lệ đổ… —Câu 2— Thuyền tách bến ra khơi lướt ngàn cơn sóng ngược nàng ra đi biết có được quay về… Gió dậy tràng giang mưa giăng phủ bốn bề… Lòng thầm trách ai gây cảnh nhà tan nước mất để phận má hồng phải chịu ly hương Kiếp này thôi ta đã lỡ nợ duyên Tây Thi hỡi tình mình nay vĩnh biệt Chiều biên ải chập chùng mây biêng biếc nhìn phía Cô thành vời vợi mịt mù xa… NỐI LỐI Đêm nguyệt lặn trông về cố quốc Nhớ người xưa quặn thắt từng cơn Gió hàn khô lạnh vết son Nghìn trùng cách trở biết còn gặp nhau?... —Câu 5— Tây Thi ơi rồi đây trong những canh khuya bên cõi trời Nam đẫm lệ… Ta ôm trọn mãnh tương tư thầm gọi tên ai nghèn nghẹn chẳng… nên… lời…(6.41) Đất Việt trời Ngô thăm thẳm biệt vời… Đêm nay với nửa mảnh tàn y một mình ta thấm lạnh rượu cạn đôi bầu mà thương nhớ chẳng hề vơi Trăng Thái Hồ cũng mờ mịt xa xôi còn đâu nữa những đêm tựa đầu vào nhau soi bóng Ta bỗng thẹn cho mình một trang dũng tướng mà phải đem dâng người yêu cho giặc đớn hèn. LÝ SÂM THƯƠNG Đêm đã qua hay chưa? Một mình ta niềm riêng ai thấu? Ôm mảnh trăng chia hai Nửa trời Ngô một nửa quê hương Từng canh dài thê lương Nằm bên ai nhớ thương một người Tình yêu vùi chôn sâu Ngàn năm sau nỗi đau chưa nhòa —Về Câu 6— Ôi biết phải làm sao cho tròn đạo nghĩa Nợ nước tình riêng ta khó vẹn toàn Phạm Lang chàng hỡi có hay Nữa đêm trở giấc Cô Đài lạnh băng Duyên ta đã lỡ sắc cầm Trông về cố quốc âm thầm lệ sa. —Hết—
Phạm Lãi - Tây Thi Tác Giả: Ngọc Trong Đá Up Beat: Lê Nguyễn ĐOẢN KHÚC LAM GIANG Tiễn nàng về Ngô Bang nước mắt ta rơi theo ngàn đớn đau Đường xa gió sương mịt mùng Đêm giá lạnh một mình thân gái Nghẹn ngào giờ chia ly Nghe xót xa lệ đầy khóe mi Thôi vẫy tay chào tình ta cách ngăn từ đây Gió mưa biên thùy sẽ làm sắc hương tàn phai Chàng đừng buồn mà chi Thôi hãy cố quên đi Non nước đang nguy nàn Cuộc đời hồng nhan có sá chi đâu Chàng hỡi… Chàng ơi!… Thôi kiếp này tình ta lỡ làng Câu ước thề từ nay hết rồi… Nước mắt chia ly môi thấm mặn Rồi đây trong những đêm khuya trông về quê cũ Khói sương giăng mờ nghe lòng quặn đau Núi mấy chập chùng Cô thành lạnh băng chàng ơi thấu chăng? PHI VÂN VỸ Hết… hết mong tương phùng… Trọn đời xa… Nếu không duyên nợ ai này chi Trái ngang bẽ bàng để giờ đây chia lìa đớn đau Đường quan san mịt mờ nhớ thương… —Câu 1— Phạm Lang ơi!.. Đừng bịn rịn mà chi cho thêm đau lòng người đi kẻ ở… Chốc nữa đấy chàng sẽ trở lại quê xưa còn em dấn thân vào nơi cát bụi… kinh… kỳ…(3.05) Dù tiễn đưa nhau ngàn dặm cũng chia lìa… Đường Ngô Bang nghìn trùng xa diệu viễn phận liễu bồ nợ nước phải đền ơn Giây phút nghẹn ngào giã biệt Trữ La thôn sương thấm lạnh bờ vai lạnh cả linh hồn Biết nói gì cho vơi hết nỗi niềm đau chỉ đứng lặng nhìn nhau cúi đầu lệ đổ… —Câu 2— Thuyền tách bến ra khơi lướt ngàn cơn sóng ngược nàng ra đi biết có được quay về… Gió dậy tràng giang mưa giăng phủ bốn bề… Lòng thầm trách ai gây cảnh nhà tan nước mất để phận má hồng phải chịu ly hương Kiếp này thôi ta đã lỡ nợ duyên Tây Thi hỡi tình mình nay vĩnh biệt Chiều biên ải chập chùng mây biêng biếc nhìn phía Cô thành vời vợi mịt mù xa… NỐI LỐI Đêm nguyệt lặn trông về cố quốc Nhớ người xưa quặn thắt từng cơn Gió hàn khô lạnh vết son Nghìn trùng cách trở biết còn gặp nhau?... —Câu 5— Tây Thi ơi rồi đây trong những canh khuya bên cõi trời Nam đẫm lệ… Ta ôm trọn mãnh tương tư thầm gọi tên ai nghèn nghẹn chẳng… nên… lời…(6.41) Đất Việt trời Ngô thăm thẳm biệt vời… Đêm nay với nửa mảnh tàn y một mình ta thấm lạnh rượu cạn đôi bầu mà thương nhớ chẳng hề vơi Trăng Thái Hồ cũng mờ mịt xa xôi còn đâu nữa những đêm tựa đầu vào nhau soi bóng Ta bỗng thẹn cho mình một trang dũng tướng mà phải đem dâng người yêu cho giặc đớn hèn. LÝ SÂM THƯƠNG Đêm đã qua hay chưa? Một mình ta niềm riêng ai thấu? Ôm mảnh trăng chia hai Nửa trời Ngô một nửa quê hương Từng canh dài thê lương Nằm bên ai nhớ thương một người Tình yêu vùi chôn sâu Ngàn năm sau nỗi đau chưa nhòa —Về Câu 6— Ôi biết phải làm sao cho tròn đạo nghĩa Nợ nước tình riêng ta khó vẹn toàn Phạm Lang chàng hỡi có hay Nữa đêm trở giấc Cô Đài lạnh băng Duyên ta đã lỡ sắc cầm Trông về cố quốc âm thầm lệ sa. —Hết—
Phạm Lãi - Tây Thi Tác Giả: Ngọc Trong Đá Up Beat: Lê Nguyễn ĐOẢN KHÚC LAM GIANG Tiễn nàng về Ngô Bang nước mắt ta rơi theo ngàn đớn đau Đường xa gió sương mịt mùng Đêm giá lạnh một mình thân gái Nghẹn ngào giờ chia ly Nghe xót xa lệ đầy khóe mi Thôi vẫy tay chào tình ta cách ngăn từ đây Gió mưa biên thùy sẽ làm sắc hương tàn phai Chàng đừng buồn mà chi Thôi hãy cố quên đi Non nước đang nguy nàn Cuộc đời hồng nhan có sá chi đâu Chàng hỡi… Chàng ơi!… Thôi kiếp này tình ta lỡ làng Câu ước thề từ nay hết rồi… Nước mắt chia ly môi thấm mặn Rồi đây trong những đêm khuya trông về quê cũ Khói sương giăng mờ nghe lòng quặn đau Núi mấy chập chùng Cô thành lạnh băng chàng ơi thấu chăng? PHI VÂN VỸ Hết… hết mong tương phùng… Trọn đời xa… Nếu không duyên nợ ai này chi Trái ngang bẽ bàng để giờ đây chia lìa đớn đau Đường quan san mịt mờ nhớ thương… —Câu 1— Phạm Lang ơi!.. Đừng bịn rịn mà chi cho thêm đau lòng người đi kẻ ở… Chốc nữa đấy chàng sẽ trở lại quê xưa còn em dấn thân vào nơi cát bụi… kinh… kỳ…(3.05) Dù tiễn đưa nhau ngàn dặm cũng chia lìa… Đường Ngô Bang nghìn trùng xa diệu viễn phận liễu bồ nợ nước phải đền ơn Giây phút nghẹn ngào giã biệt Trữ La thôn sương thấm lạnh bờ vai lạnh cả linh hồn Biết nói gì cho vơi hết nỗi niềm đau chỉ đứng lặng nhìn nhau cúi đầu lệ đổ… —Câu 2— Thuyền tách bến ra khơi lướt ngàn cơn sóng ngược nàng ra đi biết có được quay về… Gió dậy tràng giang mưa giăng phủ bốn bề… Lòng thầm trách ai gây cảnh nhà tan nước mất để phận má hồng phải chịu ly hương Kiếp này thôi ta đã lỡ nợ duyên Tây Thi hỡi tình mình nay vĩnh biệt Chiều biên ải chập chùng mây biêng biếc nhìn phía Cô thành vời vợi mịt mù xa… NỐI LỐI Đêm nguyệt lặn trông về cố quốc Nhớ người xưa quặn thắt từng cơn Gió hàn khô lạnh vết son Nghìn trùng cách trở biết còn gặp nhau?... —Câu 5— Tây Thi ơi rồi đây trong những canh khuya bên cõi trời Nam đẫm lệ… Ta ôm trọn mãnh tương tư thầm gọi tên ai nghèn nghẹn chẳng… nên… lời…(6.41) Đất Việt trời Ngô thăm thẳm biệt vời… Đêm nay với nửa mảnh tàn y một mình ta thấm lạnh rượu cạn đôi bầu mà thương nhớ chẳng hề vơi Trăng Thái Hồ cũng mờ mịt xa xôi còn đâu nữa những đêm tựa đầu vào nhau soi bóng Ta bỗng thẹn cho mình một trang dũng tướng mà phải đem dâng người yêu cho giặc đớn hèn. LÝ SÂM THƯƠNG Đêm đã qua hay chưa? Một mình ta niềm riêng ai thấu? Ôm mảnh trăng chia hai Nửa trời Ngô một nửa quê hương Từng canh dài thê lương Nằm bên ai nhớ thương một người Tình yêu vùi chôn sâu Ngàn năm sau nỗi đau chưa nhòa —Về Câu 6— Ôi biết phải làm sao cho tròn đạo nghĩa Nợ nước tình riêng ta khó vẹn toàn Phạm Lang chàng hỡi có hay Nữa đêm trở giấc Cô Đài lạnh băng Duyên ta đã lỡ sắc cầm Trông về cố quốc âm thầm lệ sa. —Hết—