Biết nhau giữa độ trăng tròn
Nhớ nhau dưới biển mà trên non ơ vẫn tìm
Ơ thương nhau thì mâm bánh buồng cau cũng nên duyên
Ơ duyên biết nhau lúc gặp bên đường
Mến nhau ngay thật mà yêu thương ơ sớm chiều
Ơ thương nhau tình ta biết để đâu chứ cho vừa
Ừ vừa
Hò ơ trăng đợi đêm rằng trăng nằm ngọn liễu
Hoa đợi nắng xuân hoa nở mừng xuân biết nhau
Giữa độ trăng tròn nhớ nhau dưới biển ơ hò ơ
Nhớ nhau dưới biển trên non ta vẫn tìm
Thương nhau mâm bánh buồng cau cũng nên
Duyên vợ chồng Mấy khi rồng gặp mây đây để rồng
Than vãn với mây đôi lời Nữa may rồng ngược
Mây xuôi biết bao giờ lại nói lời rồng mây Duyên
Nào hơn duyên đó với đây tình nào đẹp bằng
Tình đây với đó
Ra đi mẹ có dặn dò đừng đi nước mặn
Mà hà ăn chơn chớ nghe tiếng ngọt lời ngon rồi sa
Chơn lỡ bước mà bà con họ chê cười Vào thở ra
Than khổ lụy một đời Mênh mông góc bể chân trời
Những người thiên hạ nào người tri âm Buồn riêng
Thôi lại tủi thầm một duyên hai nợ ba lầm lấy nhau
Thôi thì còn mẹ già ở chốn lều tranh sớm thăm tối
Viếng cho đành lòng em
Biết nhau cũng bởi tâm đầu mến nhau cũng bởi
Mà đôi câu ơ đá vàng
Ơ đôi ta cùng xây đắp tình
Duyên chứ lâu dài ư dài
Đâu vui gì cảnh phòng không chiếc bóng
Em có mơ tấm chồng xứng đáng cho bỏ công điểm
Trang má đỏ môi hồng
Lấy chồng cho đáng tấm chồng
Chồng xứng đáng đâu hơn đây nữa hay em còn
Chờ nơi ruộng cả ao sâu Ta yêu nhau xa cũng
Nên gần đừng nên tham phú phụ bần khó coi
Yêu nhau duyên phận mà thôi của thì như nước
Hồ vơi lại đầy
Em không tham ao sâu hay ruộng cả nhưng
Cha mẹ già biết bỏ lại cho ai đây
Mẹ già như chuối chín cây sao đây chẳng liệu
Cho đây liệu cùng
Khế với sung khế chua sung chát mật với gừng mật
Ngọt gừng cay
Đây với đây chẳng duyên thì nợ đây với đây chẳng
Vợ thì chồng
Dây tơ hồng chửa xe đã mắc rượu Quỳnh
Tương chưa nhấp đã say
Năm quan mua lấy miệng cười mười quan chẳng
Tiếc tiếc người tình chung