Lý Mỹ Trà:
Luống rau anh
tỏa hương thơm
đồng quê hữu tình.
Tình quê hương
thắm duyên mơ
ngọt ngào non nước.
Lá rau dền
mớ bông dừa
anh màu thiên lý.
Đả gởi trao nguyện ước
khắc nghi vàng đá
như sông dài vẫn chờ ngàn năm.
Hứa với anh
chữ sắt son
lòng không đổi dời.
Dù mai sau
đời phong ba
em vãn bên anh.
Tấm chân tình
của đôi mình
in trời chứng giám.
Dẫu có ai đành tâm
cắt chia thì cũng
không thể nào
chúng mình a nhau.
Chỉ mong sao
chử sắt son
tình em đã giữ tròn.
Mà đời anh
dành cho em
mãi mãi không phai.
Núi dẫu mòn
sông dẫu cạn
nhưng tình vẫn thắm.
Nghĩa thủy chung nguyện khắc
trong tim gìn giữ
như sông dài
trôi hoài ngàn năm...
Lý Sâm Thương:
Tôi khổ đau riêng tôi
mà ai...nào đâu hay biết?
Mang mãi trong tâm tư
một tình yêu...chẳng dám nói ra.
Khi đã yêu thương nhau
người ta...thường hay ao ước.
Ao ước cho mai sau
cùng ai...nên nghĩa tóc tơ.
Giờ thì lòng tan nát
người tôi yêu đã a tôi rồi.
Tình còn lại đơn phương
người ra đi đến phương a nào?